PHÚC ÂM

GOSPEL

Căn Bản Phúc Âm

Đạo của Chúa bao gồm nhiều giáo lý quan trọng, nhưng năm điểm sau đây là những điều căn bản:

1. Mọi người đều có tội

Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời (Rô-ma 3:23).

Tội không nhất thiết là phạm những điều kinh khủng như cướp của, giết người, tà dâm v.v... nhưng tội là KHÔNG ĐẠT ĐẾN TIÊU CHUẨN CỦA THIÊN CHÚA. Tiêu chuẩn nầy được trình bày trong Kinh Thánh như sau:

(1) Tội là trái luật pháp

Ai phạm tội tức là trái luật pháp và tội lỗi là trái luật pháp (1 Giăng 3:4).

Câu Kinh Thánh nầy cho thấy người không tuân giữ luật của Chúa là tội nhân trước mặt Ngài. Luật của Chúa bao gồm mười điều, được ghi trong sách Xuất Ê-díp-tô Ký 20:3-17 như sau:

1. Trước mặt Ta, ngươi chớ có các thần khác.

2. Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình.... Ngươi chớ quỳ lạy trước các hình tượng đó và cũng đừng hầu việc chúng nó.

3. Ngươi chớ lấy Danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi mà làm chơi.

4. Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên ngày thánh.

5. Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi, hầu cho ngươi được sống lâu trên đất mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho.

6. Ngươi chớ giết người.

7. Ngươi chớ phạm tội tà dâm.

8. Ngươi chớ trộm cướp.

9. Ngươi chớ nói chứng dối cho kẻ lân cận mình.

10. Ngươi chớ tham nhà kẻ lân cận ngươi, cũng đừng tham vợ người, hoặc tôi trai tớ gái, bò, lừa, hay là vật chi thuộc về kẻ lân cận ngươi.

Chúa Giê-xu đã tóm tắt 10 điều răn trên thành hai điều như sau:

"Đức Chúa Jêsus đáp rằng: NGƯƠI HÃY HẾT LÒNG, HẾT LINH HỒN, HẾT Ý MÀ YÊU MẾN CHÚA, LÀ ĐỨC CHÚA TRỜI NGƯƠI. Ấy là điều răn thứ nhứt và lớn hơn hết. Còn điều răn thứ hai đây, cũng như vậy: NGƯƠI HÃY YÊU KẺ LÂN CẬN NHƯ MÌNH. Hết thảy luật pháp và lời tiên tri đều bởi hai điều răn đó mà ra" (Mathio 22:37-40).

YÊU KÍNH CHÚA và MẾN THƯƠNG NGƯỜI là hai mệnh lệnh con người phải tuân hành. Thiếu lòng kính Chúa và yêu người, chúng ta bị kể là tội nhân trước mặt Chúa.

(2) Tội là không làm theo điều mình tin

...Làm điều chi không bởi đức tin thì điều đó là tội lỗi Rô-ma 14:23.

Chữ "đức tin" trong câu nầy nói đến điều mà trong thâm tâm chúng ta đã biết hay đã đồng ý. Nếu cò một điều gì trong thâm tâm chúng ta đã biết là sai mà chúng ta vẫn cứ làm thì chúng ta bị kể là có tội trước mặt Chúa.

(3) Tội là biết điều lành mà không làm

Kẻ biết điều lành mà chẳng làm, thì phạm tội (Gia-cơ 4:17).

Thường ở đời người ta chỉ kết án những người phạm lỗi, làm điều sai quấy, hay biết điều sai mà vẫn làm. Nhưng Lời Chúa cho chúng ta thấy một tiêu chuẩn cao hơn: biết điều phải mà không làm thì đã bị kể là có tội trước mặt Chúa rồi.

Dựa vào những tiêu chuẩn trên, không ai có thể cho mình là vô tội được cả. Con người do Thượng Đế tạo dựng, là tạo vật của Ngài mà không thờ phượng Ngài, đó là tội (Rô-ma 1:18-23. TỘI CĂN BẢN của con người là KHÔNG TIN CHÚA. Chúa Giê-xu phán: "Về tội lỗi vì họ không tin Ta (Giăng 16:9).

2. Hậu quả của tội là chết

Tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Chúa Cứu Thế Giê-xu, Chúa chúng ta (Rô-ma 6:23).

Chữ "tiền công" trong câu Kinh Thánh nầy nói về kết quả. Khi đi làm chúng ta được trả tiền như thế nào thì khi phạm tội chúng ta cũng nhận được kết quả do hành động tội lỗi của chúng ta như vậy. Kết quả đó là sự chết. Chết nghĩa là ngăn cách. Điều đau khổ và rùng rợn nhất trong sự chết là ngăn cách. Khi một người bị chết, chúng ta hoàn toàn bị ngăn cách với người đó. "Tiền công của tội lỗi là sự chết" nghĩa là chúng ta bị phân cách với Thượng Đế. Thượng Đế thánh khiết không thể dung dưỡng tội lỗi. Chúng ta là con người có tội nên bị phân cách với Ngài. Dù đang sống, nhưng vì tội lỗi, trước mặt Chúa chúng ta bị kể như chết. Thánh Kinh dạy: "Anh em đã chết vì lầm lỗi và tội ác mình" (Ê-phê-sô 2:1).

Vì bị phân cách khỏi Thượng Đế nên đời sống con người không còn ý nghĩa, như cành cây lìa khỏi gốc, không còn sự sống. Đó chính là nỗi thất vọng, niềm khắc khoải nơi con người và chính vì vậy, con người ở mọi thời đại đều đi tìm một con đường giải thoát.

3. Không ai cứu chúng ta được

Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu (Công Vụ Các Sứ Đồ 4:12).

Vấn đề căn bản của con người là tội lỗi và bị phân cách khỏi Thượng Đế. Ý thức điều đó, con người đi tìm con đường giải thoát, hoặc bằng khổ tu, hoặc bằng những việc phước đức, hoặc vâng giữ một số giới răn... Tuy nhiên, tất cả đều là việc làm của con người, cố vươn lên Thượng Đế cho nên không thể nào thành công. Con người, dù là bật thánh nhân, cũng có tội và vì vậy không thể dùng việc làm của mình để chuộc tội. Việc lành của con người bị kể như chiếc áo bẩn trước mặt Thượng Đế: "Mọi việc công bình của chúng tôi như áo bẩn" (Ê-sai 64:6). Con người không thể tự cứu mình nên dĩ nhiên không thể cứu ai được.

4. Chúa Giê-xu là giải pháp duy nhất

Vậy Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha (Giăng 14:6).

Đây là điểm quan trọng nhất của Phúc Âm mà nhiều người thấy khó chấp nhận. Đạo nào cũng tốt, tôn giáo nào cũng dạy người ta làm điều lành, tại sao Chúa Giê-xu tuyên bố Ngài là con đường duy nhất? Chúa Giê-xu là con đường duy nhất vì những lý do sau:

(1) Chúa Giê-xu là Thượng Đế. Điểm khác biệt giữa Chúa Giê-xu và các giáo chủ khác là Chúa Giê-xu chính là Thượng Đế còn các giáo chủ khác chỉ là người. Chúa Giê-xu là Thượng Đế cũng có nghĩa Ngài là Đấng vô tội. Chỉ Đấng vô tội mới có thể chịu chết thế cho con người có tội.

(2) Chúa Giê-xu chịu chết cho loài người. Các giáo chủ khác chỉ hướng dẫn hay dạy con người về con đường giải thoát còn Chúa Giê-xu chính là giải pháp. Chúa Giê-xu vô tội nhưng Ngài đã chịu chết như một tội nhân để thay thế và chuộc tội cho chúng ta. Xưa nay chưa có một giáo chủ nào chịu chết để cứu nhân loại cả.

(3) Chúa Giê-xu sống lại. Chúa Giê-xu cũng là vị giáo chủ duy nhất đã chiến thắng tử thần. Chúa chẳng những đã chết vì tội của nhân loại, Ngài cũng đã sống lại.

5. Tin Chúa Giê-xu sẽ được cứu

Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài (Giăng 1:12).

Mọi người đều có tội, có tội thì phải chết, không ai cứu chúng ta được, Chúa Giê-xu là con đường duy nhất, tất cả những điều nầy đưa đến việc chúng ta phải tin Chúa để được cứu. Chữ "tin" bao gồm những ý nghĩa sau:

(1) Chấp nhận. Tin Chúa Giê-xu nghĩa là nhận Chúa Giê-xu là Thượng Đế, Đấng vô tội chịu chết thế cho chúng ta.

(2) Ký thác. Tin cũng bao gồm nghĩa ký thác, nghĩa là giao trọn đời sống vào tay Chúa, để cho Chúa điều khiển.

(3) Cam kết. Tin Chúa cũng hàm ý cam kết suốt đời theo Chúa, không từ bỏ Ngài.

(4) Tôn thờ. Nhiều người tin Chúa Giê-xu đã chịu chết để cứu họ, nhưng không để cho Chúa làm Chủ đời sống. Tin cũng có nghĩa là tôn thờ, để Chúa ở địa vị độc tôn trong đời sống.

Trong câu Kinh Thánh trên, Chúa hứa người nào tin Chúa sẽ được quyền làm con của Chúa. Con người do Thượng Đế tạo dựng nên dương nhiên là con của Ngài, nhưng khi phạm tội, quyền làm con đó đã mất. Đặt lòng tin nơi Chúa, chúng ta được phục hồi quyền đó.

Đồng ý với bốn điểm đầu và làm điều thứ năm, nghĩa là đặt lòng tin nơi Chúa, chúng ta được làm con của Chúa và được hưởng tất cả những quyền lợi của một người con đó là được tha thứ, cứu rỗi và giải thoát.

The Basics of the Gospel

Christianity has many important teachings, but the following five points are foundational:

1. Everyone has sin

For all have sinned and fall short of the glory of God (Romans 3:23).

Sin does not have to be hideous crimes like robbery, murder, adultery, etc. Sin is FALLING SHORT OF THE GLORY OF GOD. This standard is described in the Scripture as following:

a. Sin is lawlessness

Everyone who sins breaks the law; in fact, sin is lawlessness. (1 John 3:4)

This Scripture shows that those who do not keep the law of God are sinners before Him. God's law includes the Ten Commandments as recorded in Exodus 20:3-17:

1. "You shall have no other gods before me.

2. "You shall not make for yourself an idol ...You shall not bow down to them or worship them.

3. "You shall not misuse the name of the LORD your God.

4. "Remember the Sabbath day by keeping it holy.

5. "Honor your father and your mother, so that you may live long in the land the LORD your God is giving you.

6. "You shall not murder.

7. "You shall not commit adultery.

8. "You shall not steal.

9. "You shall not give false testimony against your neighbor.

10. "You shall not covet your neighbor's house. You shall not covet your neighbor's wife, or his manservant or maidservant, his ox or donkey, or anything that belongs to your neighbor.”

The Lord Jesus Christ summarizes the above ten commandments into two commandments:

Jesus replied: "‘Love the Lord your God with all your heart and with all your soul and with all your mind.' This is the first and greatest commandment. And the second is like it: ‘Love your neighbor as yourself.' All the Law and the Prophets hang on these two commandments” (Matthew 22:37-40).

Loving God and loving others are the two commands that we must obey. Lacking love for God or others makes us sinners before God's eyes.

b. Sin is failing to do what one believes

... Everything that does not come from faith is sin (Romans 14:23).

The word "faith” in this verse refers to that which we already know or agree in our heart. If we violate something we know in our heart to be wrong, we are considered sinful before God.

c. Sin is failing to do the good that one ought to do

Anyone, then, who knows the good he ought to do and doesn't do it, sins (James 4:17).

Usually people are judged for their faults or for doing something they know to be wrong. But God's Word shows us a higher standard: knowing the good yet failing to do it is considered to be sin before God already.

Based on that standard, no one is sinless. Mankind created by God, a creation by God, and yet fails to worship Him, that is sin (Romans 1:18-23). THE BASIC SIN of mankind is BELIEVE NOT IN GOD. Jesus said, "in regard to sin, because men do not believe in me” (John 16:9).

2. The result of sin is death

"For the wages of sin is death, but the gift of God is eternal life in Christ Jesus our Lord” (Romans 6:23).

The word "wages” in this verse refers to the result. Just as we get paid for our work, so we receive the result of our sinful acts. That result is death. Death means separation. The most painful and frightening thing about death is separation. When a person dies, we are totally separated from that person. "The wages of sin is death” means we are separated from God. The holy God cannot overlook sins. We are sinful people, thus separated from Him. Though we are alive, but because of sin we are as good as dead before Him. The Bible teaches, "You were dead in your transgressions and sins” (Ephesians 2:1).

Because of our separation from God, our lives no longer have any meaning, like a branch separated from its trunk, there is no life. That is the disappointment and restlessness in man, and that is the reason man always looks for a way of deliverance.

3. No one can save us

"Salvation is found in no one else, for there is no other name under heaven given to men by which we must be saved”(Acts 4:12).

The basic problem of mankind is sin and being separated from God. Knowing that, mankind looks for a way of deliverance, either by strict discipline, or by doing good works, or by keeping certain rules.... However, all are fruitless human efforts to reach God. Any person, be it a saint, also has sin and thus cannot use his own good works to redeem himself from sin. Man's good work is like a filthy rag before God's eyes: "All our righteous acts are like filthy rags” (Isaiah 64:6). A person cannot save even himself, let alone anyone else.

4. Jesus is the only way of salvation

Jesus answered, "I am the way and the truth and the life. No one comes to the Father except through me.

This is the most important point of the Gospel yet many people find it hard to accept. In their thinking, all religions are equally good. All religions teach people to do good, why did Jesus declare that He is the only way? Jesus is the only way because of the following reasons:

(1) Jesus is God. The difference between Jesus and other heads of religion is that Jesus is God and others are just human. Jesus, being God, is sinless. Only a sinless One can die on behalf of sinful man.

(2) Jesus died for mankind. Other heads of religion only teach about a way of salvation, but Jesus is the way of salvation. The Lord Jesus was sinless but He died as a sinner to take our place and to atone our sins. No other religious heads died to save mankind.

(3) Jesus resurrected. Jesus is also the only One who has victory over death. The Lord not only died for the sin of mankind, He also resurrected from the death.

5. We receive salvation by trusting in Christ

Yet to all who received him, to those who believed in his name, he gave the right to become children of God (John 1:12).

All have sin, the penalty of sin is death, no one can save us, and Jesus Christ is the only way of salvation, all these lead to the fact that we must trust in Christ for our salvation. The word "believe” includes the following meanings:

(1) Accepting. Believing in Christ means to accept Jesus Christ as God, the sinless One who died for our sins.

(2) Dedicating. Believing also means dedicating, that is to hand over our entire lives into God's control.

(3) Committing. Believing in Christ also implies a lifetime of commitment to follow Him and never to forsake Him.

(4) Worshiping. Many people believe the Lord Jesus died to save them, but they refuse to let Him be the Lord of their lives. Believing also means to worship, giving Him the highest place in their lives.

In the above Scripture, God promised those who believe in Christ will receive the power to become children of God. Adam, the representative of mankind was called son of God by creation, but that right was lost when he sinned and rebelled against God. Now we can receive the power to become children of God by putting our trust in Christ.

Consenting to the first four points and doing the fifth point, that is to trust in Christ, we become children of God and enjoy all the privilege of a child of God—forgiveness, salvation, and redemption.